Share

Người trong cuộc vạch trần tội ác chống dịch của ĐCSTQ

Dịch Lưu Phi, quê ở quận Công An, thành phố Kinh Châu, tỉnh Hồ Bắc. Anh làm kinh doanh ở tỉnh Quảng Đông. Vào đầu đợt bùng phát bệnh viêm phổi ở Vũ Hán ở Trung Quốc đại lục cũng là dịp tết nguyên đán nên anh trở về quê nhà ở Huyện Công An gần Vũ Hán. Khi đến nơi tiếp giáp giữa Hồ Nam và Hồ Bắc, anh thấy nơi đó đã bị người ta dùng các tấm ván, thùng rương, tôn vây kín lại, nên anh không thể đi ra ngoài. Anh dùng điện thoại quay lại cảnh tượng “phong tỏa” thực tế này rồi đăng lên mạng xã hội

Dịch Lưu Phi nói: “Loại virus này có tinh thần đảng phái. Đảng ở đâu, virus ở đó”. Anh cho rằng loại virus này không hề đơn giản, vì nó không thể ngẫu nhiên xuất hiện vào dịp Tết Nguyên đán, ở Vũ Hán – nơi giao thương với 9 tỉnh. Điều kiện thuận lợi như thế giúp virus lan truyền ra khắp mọi miền đất nước. Thậm chí Dịch Lưu Phi còn nghi ngờ loại virus này chính là vũ khí sinh học.

Sau khi đoạn video được đăng tải, Lưu Phi nhận được điện thoại từ cục an ninh quốc gia nơi công ty đặt trụ sở, yêu cầu anh đến đồn cảnh sát để “tìm hiểu tình hình”. Dịch Lưu Phi lúc đó đang ở quê nhà, không thể về Quảng Đông ngay lập tức nên anh đã không đến.

Cảnh sát cáo buộc Dịch Lưu Phi đã phát tán những thông tin sai sự thật, cho rằng video của anh “uy hiếp đảng và nhà nước”, đồng thời yêu cầu anh hủy tài khoản Twitter của mình.

Anh nói: “Lúc đó tôi rất giận vì ĐCSTQ đúng là đang che giấu, có một âm mưu rất lớn. Tôi nhắc nhở những người khác chú ý đề phòng. Đây là hành vi mà một người có lương tri nên làm”. Khi bị uy hiếp, Lưu Phi cho rằng mình đang nói lên sự thật và sẽ chịu trách nhiệm với những nội dung mình đã đăng tải.

Phương pháp chống dịch “một đao cho tất cả trường hợp”

Nhắc lại thời gian Vũ Hán và Hồ Bắc bị phong tỏa, Dịch Lưu Phi vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Anh cho biết, bên cạnh nơi ở của anh có một gia đình, bởi vì cha mẹ bị kéo đi cách ly, những đứa trẻ bị bỏ mặc không ai chăm sóc nên đã chết đói. Người dân Hồ Bắc lúc đó thật sự là vô cùng thảm.

Từ kinh nghiệm bản thân đã chứng kiến và trong số bạn bè người thân của anh cũng có người là nạn nhân của dịch bệnh, anh nói: “Những người chết vì dịch bệnh, chắc chắn không phải chỉ có 4.000 người như ĐCSTQ đã nói.”

Anh nói rằng vì phương pháp phòng chống dịch của ĐCSTQ là “một đao cho tất cả trường hợp”. Vậy nên họ căn bản không quan tâm trong nhà dân có tồn trữ lương thực hay không, có bị nhiễm bệnh hay không, mà chỉ biết rằng tất cả người dân Vũ Hán đều phải bị cách ly. Toàn bộ tỉnh Hồ Bắc giống như một cái ngục giam lớn.

Dịch Lưu Phi nói: “Tuyên truyền trên TV đều là giả! Nhà nước đưa tin nói rằng ‘người Vũ Hán cố gắng lên, người Hồ Bắc cố gắng lên’.  Nhưng tình huống thực tế là ‘bắt người Vũ Hán, bắt người Hồ Bắc’. Dưới ảnh hưởng của ĐCSTQ, cả nước các nơi cũng không ai chấp nhận người Vũ Hán.”

Dịch Lưu Phi cho biết trong thời gian xảy ra dịch bệnh, người dân Hồ Bắc bị những nơi khác của Đại Lục kỳ thị, gạt bỏ. 

Theo như những gì Lưu Phi được biết, có một gia đình người Vũ Hán đang ở Tam Á (đảo Hải Nam) đón Tết Nguyên Đán, họ liền lập tức bị đuổi thẳng ra khỏi khách sạn. Cả gia đình bị mắc kẹt trên bãi biển, sống trong lều và bị cô lập. Bởi vì ở đại lục, thẻ căn cước của mọi người đều có thông tin hộ khẩu chi tiết, và các doanh nghiệp nói chung đều tuân theo chính sách của ĐCSTQ.

Người dân Vũ Hán và Hồ Bắc không dám nói lên sự thật

Mặc dù người dân Vũ Hán và Hồ Bắc đã trải qua cuộc phong tỏa đau đớn, có rất nhiều điều bản thân họ đã đích thân trải qua, nhưng họ đều e dè, không dám nói ra sự thật.

Dịch Lưu Phi nói: “Đây là bởi vì ‘sợ hãi’. Nếu ký ức quá lâu, sẽ mơ hồ quên mất. Giống như sự kiện thảm sát Thiên An Môn ngày 4/6, Pháp Luân Công bị đàn áp, mọi người sẽ dần dần quên đi.”

Nhưng Dịch Lưu Phi cho rằng dù lúc đó có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì vẫn phải nói rõ ràng, bởi vì sự thật không thể bị bóp méo. Anh nhớ lại trong thời gian Hồ Bắc bị phong tỏa, vì những sự cố đột ngột xảy ra, nhiều gia đình không kịp chuẩn bị nhu yếu phẩm hàng ngày, lương thực, gạo, mì… Ngay cả sự sống còn cơ bản cũng bị đe dọa, bệnh viện kín chỗ, lò hỏa táng làm việc ba ca. Phương pháp phòng chống dịch “một đao cho tất cả trường hợp” của ĐCSTQ đã gây ra thảm họa nhân đạo còn kinh hoàng hơn cả đại dịch.

Bởi vì ĐCSTQ kiểm soát thông tin, nên Dịch Lưu Phi chỉ có thể nói từ góc độ cá nhân. Mặc dù rất nhiều sự thật đã bị chôn vùi, nhưng anh cho rằng một chuyện tà ác như vậy thì nhất định phải có người ghi lại.

Chúng ta đang sống trong một thế giới mà sự thật và dối trá tồn tại song song

Dịch Lưu Phi không chỉ bị cảnh sát Quảng Đông triệu tập, mà đồn cảnh sát ở quê nhà cũng yêu cầu anh lên làm việc để “nắm rõ tình hình”. Anh nói: “Ở đại lục địa chỉ nhà và số điện thoại của bất cứ ai đều bị chính quyền biết rõ, vậy nên mỗi một người đều bị họ nắm chặt.”

Sau khi Dịch Lưu Phi trở về làm việc tại Quảng Châu, anh đã bị đồn cảnh sát triệu tập. Mặc dù không bị tạm giam nhưng anh càng ngày càng lo lắng và sợ hãi. Vì không chịu nổi áp lực, vào tháng 6 năm sau anh đã trốn sang Hoa Kỳ.

Anh nói: “Thật bất ngờ khi chúng ta đang sống trong một thế giới song song. Nhóm thức tỉnh của chúng tôi biết sự thật, nhưng nhóm còn lại thì không. Hai nhóm này giống như hai thế giới khác nhau, chúng tôi không thể hòa hợp với họ, có quá nhiều lời nói dối.”

Vào ngày 1/7/2021, Dịch Lưu Phi đã tham gia biểu tình trước Lãnh sự quán Trung Quốc ở thành phố Los Angeles, Mỹ. Ngay sau đó nhà của anh ở Hồ Bắc, Trung Quốc đã bị cảnh sát quấy rối. Cảnh sát bắt cha của Lưu Phi thuyết phục anh ngừng tham gia các hoạt động “chống Trung Quốc” ở nước ngoài.

Dịch Lưu Phi nói: “Họ chụp cái mũ rất cao, họ không nói tôi là ‘người phản ĐCSTQ’, mà lại nói tôi là ‘người phản Trung Quốc’”. Họ còn đe dọa sẽ đóng băng tài sản trong nước của anh, để anh không lấy được số điện thoại di động, không thể đặt tàu hỏa, máy bay. Gia đình của Lưu Phi vô cùng kinh hãi, nên đã nói những lời không mấy thiện cảm.

Anh nói: “Rất buồn, nhưng tôi có thể hiểu và thông cảm được, vì họ cũng đã bị tẩy não rất nghiêm trọng rồi.” Dịch Lưu Phi đã viết tâm thư cắt đứt quan hệ với gia đình để gia đình anh không bị quấy rối nữa. 

Ngừng sợ hãi vạch rõ ranh giới với ĐCSTQ

Dịch Lưu Phi tin rằng ngày càng có nhiều người Trung Quốc sẽ thức tỉnh, ngừng sợ hãi và thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn và đội của ĐCSTQ để vạch rõ ranh giới với nó.

Anh từng gia nhập đội thiếu niên tiền phong của ĐCSTQ. Anh cho biết: “Lúc đó, nếu tham gia đội thiếu niên tiền phong sẽ được thưởng 5 tệ (gần 18.000 VNĐ). Vào những năm 1990, 5 tệ rất có giá trị. Giờ nghĩ lại chắc chắn tôi sẽ không muốn, thật là rùng rợn.” 

Bởi vì khi gia nhập các tổ chức của ĐCSTQ đều phải dơ nắm tay lên tuyên thệ, rằng sẽ luôn trung thành và vì đảng mà huy sinh. Như vậy người này sẽ trở thành một phần tử của ĐCSTQ, và bất cứ tội ác nào của đảng cũng sẽ có phần của những thành viên này. Đối với văn hóa tín Thần 5.000 năm của Trung Quốc thì điều này vô cùng đáng sợ.

Thông qua trang web Epoch Times Lưu Phi đã thoái xuất khỏi đội thiếu niên của ĐCSTQ. Anh cũng hy vọng rằng một ngày nào đó tất cả người Trung Quốc có thể thoát khỏi sự cai trị độc tài và tàn bạo của ĐCSTQ.

You may also like...

1 Response

  1. venaino viết:

    can you buy priligy in usa Therefore, TAM has recently been widely used in breast cancer patients to lengthen the survival period and in women under high risk for breast cancer as a prophylactic agent 1, 2

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *