Share

Thay vì kết quả rất tồi tệ, Mỹ chấp nhận tồi tệ…

Kế hoạch năng lượng của Mỹ tại Lebanon đã phá bỏ sự bao vây cấm vận Syria…

Trước đòn ra tay của Mỹ-Israel, chính phủ Lebanon bị phá sản, đến lượt nó, loại bỏ hầu hết các khoản trợ cấp về xăng dầu cần thiết để vận hành bệnh viện, điện, giao thông và tiệm bánh…Lebanon không còn dự trữ tiền tệ để nhập khẩu dầu, xăng và sản xuất điện. Việc cắt điện hiện kéo dài 22 giờ một ngày…trong bối cảnh không còn một chính phủ hoạt động có thể giải quyết những vấn đề này.

Israel thất bại trong việc ngăn chặn và đánh bại Hezbollah trong cuộc chiến năm 2006; chiến thắng của phe “Trục kháng chiến” (Iran+Hezbollah+Syria) trong cuộc xung đột ở Syria; vai trò, vị thế và tầm chiến lược và quân sự ngày càng tăng của Hezbollah…đã buộc Mỹ đưa ra một chính sách bao vây, trừng phạt nhằm gây áp lực buộc Lebanon giải giáp Hezbollah và nối lại các cuộc đàm phán về biên giới tranh chấp trên Biển Địa Trung Hải để khai thác khí đốt với Israel…

Do đó, Lebanon đang rơi vào một cuộc suy thoái cực kỳ sâu sắc, trong đó tỷ lệ nghèo đói tăng từ 40% lên hơn 80%. Nhưng, không một chính trị gia hay thủ lĩnh phe phái nào của Lebanon dám tấn công Hezbollah vì nó quá mạnh để bị đánh bại. Không ai, ngoại trừ Israel hoặc Hoa Kỳ, muốn Lebanon trở lại những ngày nội chiến.

Đáng tiếc, tất cả những tính toán của Mỹ và Israel được thể hiện bằng các hành động quân sự và kinh tế ở Lebanon với niềm tin rằng, người Lebanon sẽ đầu hàng, cùng đường, sẽ chống lại Hezbollah, thắp lên ngọn lửa nội chiến, đều không thể mang lại kết quả mong muốn.

Trước tình hình đó, lực lượng Hezbollah đã đi một nước cờ tuyệt diệu: Hezbollah đứng ra thỏa thuận với Iran nhập khẩu nhiên liệu từ Iran. Bước đi chiến thuật, chiến lược này đã đưa Mỹ-Israel vào một tình thế rất tồi tệ…

Đó là, nếu không ngăn chặn thì vị thế và uy tín của Hezbollah tăng lên không chỉ ở Lebanon mà còn toàn bộ thế giới Ả Rập – với tư cách là người có gan nói “không” với Mỹ-Israel. Và tất nhiên, uy tín của Mỹ sẽ ngược lại.

Nhưng ngăn chặn? Có nghĩa là tấn công vào những tàu chở nhiên liệu của Iran mà Hezbollah coi là “lãnh thổ Lebanon” thì trực tiếp gây xung đột quân sự với Iran và Lebanon. Israel thì không dám với Hezbollah vì nhớ bài học kinh nghiệm năm 2006, còn Mỹ thì chưa dám thử với Iran vì lợi ích của Israel.

Rốt cuộc, phản ứng của Mỹ-Israel về chính trị hay quân sự đều phải trả một giá đắt, rất đắt cho ra một kết quả rất tồi tệ. Vậy trong nước cờ này có kết quả nào ít tồi tệ hơn không? Có, và Mỹ đã lựa chọn kết quả ít tồi tệ này…

Chấp nhận bỏ “Đạo luật Ceasar” với Syria

Theo đạo luật Ceasar, những quốc gia nào quan hệ, giao dịch với chính quyền Assad của Syria sẽ bị Mỹ trừng phạt.

Trước tình hình Hezbollah đứng ra (vì chính phủ Lebanon chưa thành lập) nhập khẩu nhiên liệu từ Iran, để ngăn chặn hành động – nước cờ hiểm này, được phép của Nhà Trắng, đại sứ Mỹ tại Beirut, ông Dorothy Shea, đã tuyên bố, Mỹ sẵn sàng thu xếp việc chuyển dầu và khí đốt từ Ai Cập và điện từ Jordan cho Lebanon.

Nhưng, Lebanon không có biên giới chung với Ai Cập và Jordan, muốn làm điều này phải qua Syria tức phải hỏi ý kiến của Tổng thống Assad.

Việc giải quyết khủng hoảng Lebanon thì Syria không thu được lợi ích gì và mặt khác, Lebanon đã, đang cho Israel sử dụng không phận để tấn công Syria, cho nên, Syria chỉ đồng ý khi đáp ứng về những điều kiện chính trị, quân sự mà họ đề ra.

Đàm phán với Syria và chuyển dầu khí qua lãnh thổ Syria tới Lebanon, trong trường hợp các điều kiện pháp lý, hậu cần và chính trị được cung cấp, sẽ đồng nghĩa với việc cuộc bao vây Syria của Mỹ bị đánh bại, “đạo luật Ceasar” không còn giá trị.

Đây là một điều tồi tệ với Mỹ nhưng nó vẫn còn tốt hơn là để Hezbollah và Iran bắt tay nhau đầy Mỹ ra khỏi Lebanon – rất tồi tệ. Vì vậy, Mỹ đã chọn chấp nhận bỏ “Đạo luật Ceasar” với Syria. Và, đó là lý do ngày 7/9, tại Amman, 4 bộ trưởng Năng lượng và Tài nguyên của Ai Cập, Syria, Jordan và Lebanon đã nhóm họp…

Cuộc gặp tại Amman được coi là một bước đột phá ngoại giao đối với chính phủ Syria, vốn bị cô lập về mặt chính trị với hầu hết các quốc gia Ả Rập kể từ khi cuộc nổi dậy ở Syria bùng nổ vào năm 2011.

Như vậy, có thể nói nguy cơ toàn bộ Lebanon nghiêng về phe Hezbollah+Iran đã khiến Mỹ phải cấp bách tự phá bỏ chính sách bao vây, trừng phạt của mình với Syria. Nếu như tại Afghanistan diễn ra một cuộc rút chạy thì tại Lebanon, hành động này của Mỹ được đặt tên là gì?

Cuối cùng, một câu hỏi lớn đặt ra là liệu các tàu dầu Iran có tiếp tục dến Lebanon hay không? Bằng cách nào? Chúng có bị chặn tại kênh đào Sue bởi Mỹ-Ai Cập đã có kế hoạch cung cấp nhiên liệu cho Lebanon? Nếu như nó đến thì nó sẽ cung cấp trực tiếp cho Lebanon hay gián tiếp qua Syria?…Người Ba Tư và tinh hoa Hezbollah sẽ có câu trả lời.

nguồn: https://baomoi.com/thay-vi-ket-qua-rat-toi-te-my-chap-nhan-toi-te/c/40189745.epi

You may also like...

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *